vô đề về sự tồn tại
VÔ ĐỀ VỀ SỰ TỒN TẠI
Vì cần tiếng nói phải đời đời lặng câm
Họ tống giam cái lưỡi vào ngục tối
Ngoài sân nắng bầy chim non vẫn tự tình bổi hổi
Song sắt nhà tù đâu cấm cố được tự do
Bởi muốn mảnh tâm hồn vĩnh viễn chỉ bụi tro
Họ đưa tấm xác thân lên giàn hỏa
Những hoa dại cứ sắc hương bên huyệt mộ
Mùi thơm này của bác ái, công bằng …
ĐCĐ