lại sài gòn nhớ đà lạt
LẠI SÀI GÒN NHỚ ĐÀ LẠT
ta trốn phố em thường mê mẩn biển
nắng và mưa chóng mặt lại xoay vòng
chỉ khi ngủ mùi tóc còn nguyên vẹn
ta bỏ rừng em khăn áo lên non
ta người quê lúc em dân kẻ chợ
cái xa xăm dần nên vóc nên hình
em uống cam sành ta đành nghiện rượu
cái phiêu du có đủ để nên tình?
ờ, thì nói mình thương chung Đà Lạt
thiếu anh đào đành nhớ trái dâu tây
mắng mùa hạ Sài gòn là chết nhát
cứ dông dài phượng cháy hết không hay
ĐCĐ