cười khóc hơ hơ
CƯỜI KHÓC HƠ HƠ
Hỡi con chim phóng sinh ngơ ngác phố
Rừng ở đâu tao giúp mày tìm nhà
Đám con mày đang lắt lay nhớ sữa
Kịp bay về chôn cất những tang ma
Hỡi thằng bé ngồi quắt queo góc chợ
Sông chảy đâu sao chưa rước con về
Trong xum xuê phù sa vườn châu thổ
Ngậm ngọt bùi đỡ đói tuổi xa quê
Hỡi cô gái phấn son dày dạn đã
Quán khách thưa mắt thành thị lưng tròng
Thuốc cháy môi điếu này châm điếu nữa
Cốc rượu buồn em rót, cũng em nâng
Hỡi nhà thơ, người nhận từ thượng đế
Phù phép nào sống lại xác chim khô
Có sâu hơn dòng sông vừa mất mẹ
Chữ nghĩa suông xóa được vết thương mờ
Hay mỗi ngày khoe cười, khóc hơ hơ?
ĐCĐ