học đạo
HỌC ĐẠO
Ta đi tìm nhau cuối biển cùng trời
Đến khi nắng tắt lúc mưa ngừng rơi
Em như tượng đài đứng đó yên lặng
Tóc sa nghìn sợi buông mây bên trời
Lòng em tự do hồn tôi ngục thất
Trái yêu đến mùa chín rục vào quên
Một ngày đam mê một ngày xa lạ
Ánh sao còn xanh trăng chẳng còn đêm
Tôi hơ tay mình ngọn lửa rất non
Niềm vui trên mắt ấm xuống bàn chân
Tôi ăn tim mình canh khuya đỡ đói
Rồi trải chiếu nằm săm soi vết thương
Tôi tập đánh vần tôi đọc cửu chương
Hiểu nhan sắc kia là những dị thường
Chính em vị thầy giảng bài cao cả
Ngồi giữa muôn người tôi học cô đơn
ĐCĐ