đội lá lên đầu
ĐỘI LÁ LÊN ĐẦU
Đội lên chiếc nón mặt trời
Bóng mình dưới đất cả đời tối đen
Dối gian sống riết thành quen
Ta, như em vậy, lỡ tên con Người
Đội lên tròn trịa trăng ngời
Về ca dao mẹ ngỏ lời cầu hôn
Tưởng câu thơ cũ hóa mòn
Mới hay nguyệt tận vẫn còn trơ trơ
Đội lên chiếc lá thu sơ
Đem ra chợ bán những vờ vịt nhau
Đành rằng nước mấy dòng sâu
Tóc tai chảy miết qua cầu thời gian
Đội lên tuyên thệ đá vàng
Xuôi tay giữ được bao hàng lệ vơi
Ừ, thì bất quá cuộc chơi
Tình em đong rượu khuya ngồi nhẩm nha
Đội lên hai ánh lặn tà
Thử coi hậu kiếp sẽ ma hay người …
ĐCĐ