chợt ngó thấy đám mây quê
CHỢT NGÓ THẤY ĐÁM MÂY QUÊ
những đám mây lang thang cánh cò
vẽ lộ trình khúc sông đang chảy
em lặng im như vậy
làm sao cánh đồng học được cách bay
đuổi bướm vàng một thuở mê say
bông mướp nhẩm hoài chưa nở hết
con đường đất vui hơn ngày tết
qua rằm rồi ai dắt lối mùa đi
ngôi chùa nghiêm khoác dáng từ bi
con chuồn ớt đậu buồn cong mái ngói
em cười riêng không nói
cây trúc xinh trúc mọc đầu đình
chiếc lá rơi lòng giếng sâu, nông
tiếng võng đưa như niềm bí ẩn
em còn nhớ vai áo chằm ân hận
mười năm trời chưa nhắc một lần quê
dòng sông vẫn trôi
người thôi đợi tôi về
ĐCĐ