trăng công viên
TRĂNG CÔNG VIÊN
Môi đang thơm nên thu cứ trôi
Trăng đã lên và em về cứ vội
Áo chẳng vui mà hoàng hôn son rỗi
Cây lá chưa buồn
Chỉ biếc cỏ thôi
Mắt đang âu lo cùng màu đã vơi
Trăng gọi thế kia đâu thiếu chỗ ngồi
Thu chừng mỏng manh trên cao ngọn đợi
Ờ, em cứ về thôi
Vẫn biết còn người dùng dằng với nhớ
Ghế đá như ta lòng dạ bồi hồi
Điếu thuốc que diêm mồi rồi lại tắt
Khói chẳng lên trời chạm vai mà rơi
Đêm chúc vầng trăng giấc ngủ bình yên
Mai đời vắng ta sẽ kém lụy phiền
Em có quay về qua vùng héo cỏ
Chớ cúi thấp đầu
Tóc rối bỏ quên ...
ĐCĐ