nhạt nhoà mưa kỷ niệm
Nhạt Nhoà Mưa Kỷ Niệm
Lưu Vĩnh Hạ
Thương mái tóc còn thơm mùi giấc ngủ
Chưa một lần ai vuốt qua bàn tay
Em để dài hờ hững qua bờ vai
Cơn gió hôn để lòng anh thầm ước
Chuyện tình yêu đố ai mà đoán được
Anh trở thành hoàng tử trong mắt xanh
Nàng công chúa em đẹp tựa trong tranh
Anh chú Cuội chợt biến thành bạch mã
Phố sương mù chiều công viên ghế đá
Những con đường có lắm lá vàng bay
Anh vụng về tay nắm một bàn tay
Em bẽn lẽn nụ hôn đầu cúi mặt
Có phải đẹp là tình yêu thứ nhất
Hai chúng mình chưa nhận đã vội cho
Trong âm thầm một giấc ngủ âu lo
Sợ ngày mai mặt trời không còn nắng
Và cứ thế dòng đời cứ lẳng lặn
Đừng bao giờ làm vỡ mảnh pha lê
Anh ung dung tay vuốt tóc mây thề
Mà nào biết sẽ làm người ở lại
Em ra đi cuộc tình xưa vẫn mãi
Dĩ vãng buồn trên phiến đá ngu ngơ
Có một người còn đứng đó làm thơ
Chiều phố xưa nhạt nhòa mưa kỷ niệm
Bài này đã được xem 2070 lần
|
Người đăng:
|
Nhu Ngoc
|
|
|