Poem logo
Poem logo

về trên nạng gỗ

Tác giả: Nguyễn Tất Nhiên
Từ anh cất bước chinh nhân
Nàng làm thiếu phụ thương con xót chồng
Một mùa đông ... chín muà đông
Biên khu cách trở hơn ... đồng giấy xanh
Chín năm làm vợ nhà binh
Đồng lương vợ lính bốn con vẫn cười
Trời làm cho đám mưa rơi
Chín năm ai khiến nụ đời vừa tan ?
Quê hương sầu nát điêu tàn
Hậu phương tiếng hát buồn chan tháng ngày
Giã từ mái tóc thảo ngay
Giã từ vợ lính tháng ngày xanh xao
Nàng làm má rượu gái đào
Phấn son khách cũng cúi đầu nâng niu
Đời trên bạc lắm tiền nhiều
Nhớ đêm đô thị hơn chiều tắm con
Nghe vui kỷ niệm hao mòn
Đương xuân ai để héo hon tuổi đời
Giã từ tình nghĩa anh ơi
Phấn son em đã chọn đời cho thuên
Ngày kia lính chiến trở về
Với nghìn tâm sự cuối nghề đao binh
Về trên nạng gỗ mà nhìn
Chín năm chinh chiến thương mình làm cha
Chín năm chống nạng về nhà
Bốn con trên một tay bà run run
Hỏi nàng, mẹ bảo: theo chồng
Hỏi nàng, con nói: theo ông mất rồi
Hãy cười đi chiến binh ơi
Sá chi dâu biển dưới trời hợp tan
Bao nhiêu đau khổ trần gian
Gởi chàng cho trọn cưu mang kiếp người
Hãy cười đi chiến binh ơI
Trở về nay đã mắt người phế nhân
Đạn thù cắt mất một chân
Vợ tôi nay chọn ngoại nhân làm chồng
Về trên nạng gỗ mà trông
Lô nhô lãng đạo cong lưng bôn đào
Huân Chương Bảo Quốc đây sao ?
Hôm nay là tội giết bao ... "anh hùng"
Về trên nạng gỗ mà trông
Chín năm chinh chiến đeo tròng ngụy quân
Con thơ nhục nhã đến trường
Ê a phỉ báng máu xương cha mình
Cha "lính ngụy" - con tự nhiên
Thành phần không được ngóc lên làm người
Học vừa đủ biết đọc thôi
Đủ làm gia súc hiểu lời Đảng sai
Hãy cười đi phế binh ơi
Một tay cũng rán mà ... moi củ mì
Từ đây dỗ đói thường khi
Ru con tôi hát não nề ca dao

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm