bảng vàng hoa tím
Hà-Nội xưa đưa NÀNG đi thi,
Có chàng thư-sinh tình rất si.
Cài hoa lên tóc còn buông xõa
Chàng nhủ người-yêu: Chớ sợ gì!
Hoa này, anh đã mất nhiều công
Chọn ở Hàng-Bài, em biết không?
Đề khó đến đâu hoa cũng thuộc,
Rắc hoa đầy giấy góp là xong...
NÀNG vui như Tết, vào sân trường,
Hy-vọng bay theo lòng ngát hương.
Chàng đợi NÀNG trong rừng Bách-Thảo,
Như trong huyền thoại của Đông-Phương.
Đưa nhau ríu rít đón nhau về,
Ngày lại ngày... cho tình càng mê.
Bài SửĐDịa hay bài Vạn-Vật
Cũng đều tươi nét hoa "Pensée"!
Đường lên Hàng-Quạt gió say reo;
Cửa-Bắc giờ đây bảng sắp treo.
Dựa sát vai chàng, hơi thở gấp,
Ôi, NÀNG cảm động biết bao nhiêu!
Người đi xem bảng mới lơ thơ,
Nắng sớm đùa trên cỏ nhởn nhơ.
Chàng dỗ dành: Em đừng nghĩ quẩn;
Yêu nhau, thi có trượt bao giờ!
Kia rồi: Hương phấn đã truyền tin!
Đôi lứa mừng, quên cả giữ gìn.
Tay khoác tay nhau làm cánh bướm
Song song, lìa sóng cỏ, bay lên.
Chợt nghe thiên hạ bảo thầm nhau:
Ngườiđdẹp-Hàng-Gai lại đỗ đầu!
Chàng ghé bên tai NÀNG, riễu cợt:
Áo hồng như thế áo côđâu!
Nàng xem hoa nở đúng tên NÀNG
Rồi mỉm cười: Thôi, kệ bảng vàng!
Anh hãy cắt bài-thơ-áo-tím
Cho em mặc nhé! Rất thời-trang!
[ Sài Gòn 1967 ]