mai trắng
Xuân mới ba mươi sáu nõn nường
Riêng cành mai cũ chiếm yêu đương.
Dài sông nghĩa ấy tình cao núi
Pha tuyết thân này mặt nhuốm sương.
Chẳng đợi Đông-quân làm Đạo-chủ
Vẫn là Hoa-hậu sánh Thi-vương.
Giang-Nam mộng lẫn vào Giang-Bắc
Trời bốn phương lòng chỉ một phương.
[ Sài Gòn 1956 ]