ly tao iii
      
      
      
      
        Em đi về như mây núi đầu xuân 
Gió bay qua nước chảy suối vô cùng 
Mừng như thể hôm qua về đồng nội 
Buồn bã cũ đã bẽ bàng bước vội 
Ddể bây giờ còn một mối riêng tây 
Lời nhân gian không tiếng để phơi bày 
Thu trăng mộng như trang mờ cổ lục 
Mưa vội vã như bình minh thúc giục 
Vào nhớ nhung như vào giữa hội hoa 
Lá xanh xao như cành nhánh gật gù 
Và thánh thót đến cây già cổ thụ 
Anh lại thấy một trời xưa đã cũ 
Đã đi về cùng với gót chân em 
Đã đi qua cùng với cánh tay mềm 
Anh mở miệng không nói lời nào cả 
Vì bất chợt thấy môi cười em ạ 
Vì vui mừng xa lạ bỗng quen nhau 
Vì vu vơ vui sướng ngó pha màu 
Cây im cỏ nước cợt cồn đùa cát 
Và vạn vật rủ rê nhau bát ngát 
Dàn mênh mông vây bủa gió xa bay 
Anh đến bên em ghé sát mi mày .