vì bữa đó
      
      
      
      
        - Cảm đề Tess of the D'Urbervilles 
Vì bữa đó cửa buồng em khép kín 
Nên bốn bề tiếng động đã xâm lăng 
Và tràn ngập vào sâu trong cung điện 
Đáy linh hồn em rạn vỡ bao phen 
Vì bữa đó nhìn nhau hai con mắt 
Giữa bốn bề bóng tối lạnh tro phai 
Nên em muốn bàn tay ta xiết chặt 
Ngón vô ngần đau khổ ở trong tay 
Và vuốt ngực nghe chừng như lá phổi 
Đã điêu tàn trong lệ đẫm liên miên 
Dòng ngơ ngác tự bao giờ đã lỗi 
Trong chờ mong tiếng vọng ở xa miền 
Còn lại đó chút gì em có biết 
Có hiểu rồi và đã có nghe ta 
Nói lơ láo một lời khi úp mặt 
Ngón vô ngần đau khổ lúc buông ra .