chúa giáng sinh
Hai ngàn năm trước vì "tình" (*),
Trong đêm đông giá Ngài sinh ra đời,
Nằm trong máng cỏ xanh tươi,
Trong chuồng chiên vắng ý Trời được nên,
Mới sinh ra đã có tên,
Do Cha Thánh Chúa từ Trên đặt rồi,
Là Giê-xu đã ra đời,
Là Con duy nhất (1) của Trời trên cao,
Người sinh ra bởi thanh cao,
Từ người Trinh Nữ năm nào hứa hôn, (2)
Ma-ri là mẹ Chúa tôn, (2)
Còn cha Giô-sép đính hôn cùng nàng, (2)
Nhưng vì lệnh Chúa muôn vàng,
Nên Giô-sép đã giữ nàng Ma-ri,
Giữ nàng cho mãi đến khi,
Con Trời Chúa Thánh hài nhi ra đời,
Rồi chàng đã cưới mẹ Người,
Cả hai cùng đã vâng lời Chúa Cha,
Để cho bản nhạc tình ca,
Vang bài Vinh Thánh Con nhà sinh ra,
Và để toại nguyện ý Cha,
Giáng Sinh đã được loan ra khắp trần,
Từ nay thế giới muôn phần,
Biết Ngài đã xuống gian trần cho ai,
Là cho hết cả nhân loài,
Vì tình yêu đó mà Ngài giáng sinh... (1)
Ban cho thế giới bình minh,
Với nguồn hy vọng vĩnh sinh muôn đời!
(1) Giăng 3:16: "Vì Đức Chúa Trời đã yêu thương thế gian đến nổi đã ban Con Một
của Ngài, hầu cho hể ai tin con ấy thì không bị hư mất, mà được sự sống đời đời".
(2) Bài thơ này dựa vào những câu Kinh Thánh trong sách Lu-ca 1:26-30.
(*) Tình thương nhân loại của Đức Chúa Trời
(Xin gởi đến tất cả các bạn thân tín hữu gần xa trong tình yêu Chúa Giê-xu, nhân dịp lễ Giáng Sinh năm 2002.)