tri âm
      
      
      
      
        Tặng Trung
Hà Nội, 3-1999 
Một cảnh sắc ba chiều
Bên hồ lãng đãng 
Một hoài niệm 
Không mặc cảm 
Ngược với thời gian 
Ký ức cùng ta song hành. 
Anh biết 
Có những điều không tới bến 
Anh biết 
Mùa xuân này hạc trắng chẳng trở về 
Em tri âm cùng anh 
Những chiếc lá bàng vàng óng ánh. 
Em tri âm 
Những âm vực con chữ lô xô. 
Có những điều không khi nào tới bến. 
Biển vẫn vậy 
Non cao cũng vậy 
Chỉ những cái nhìn 
Mới hiểu ngọn nguồn 
Chỉ những tri âm 
Khi trái tim cảm nhận. 
Ôi niềm vui mỏng manh 
Giống sợi tơ nhện giăng giăng 
Cảm xúc 
Dành cho thơ. 
Lời ca xô đẩy hồn người phiêu lãng. 
Tri âm 
Chẳng thể khác 
Tình yêu 
Ngược thời gian 
Và trước thời gian 
Chiếc lá bàng vàng óng ánh 
Liệu hạc có bay về? 
Người lại giấu hồn đi...