gọi chiều
Người yêu không biết đâu, từ ấy
Tay vẫy hư không chỉ một mình
Lãng đãng mây tìm chi phía biển
Bạn bè xa còn mỏi mòn trông
Thân đã mỏi nhừ, khô kiết xác
Còn thương thuyền lẻ giữa dòng trôi
Chiều ơi tôi gọi chiều không đáp
Xin vọng giùm cho một tiếng người