người tình ngọc nữ
ta còn đây bên ngày đêm hiu-hắt,
tìm dung-nhan em, giọng nói, môi cười…
cay đắng quá cho nên đêm òa khóc,
người tình ơi, sao nước mắt buông xuôi?!
bao tội lỗi ân tình không xóa được,
tội yêu ta và tội đã hiến thân,
em đừng quên trong cõi đời xuôi ngược
ta và em còn có nghĩa gối chăn!
ta nhìn em vàng phai hoa ngọc-nữ,
loài hoa tên tim rướm máu khổ đau,
ta thèm nghe lời ân-tình năm cũ,
em yêu ta, em nhỏ mấy giọt sầu?!
nguyễntriềuanhtâm
Bruxelles, cuối tháng giêng 2005