phũ phàng
Em ơi! cách biệt mấy thu rồi ?
Khắc khoải con tim máu nhỏ rơi
Sương mù che lối đường năm cũ
Nhạc khúc tương phùng rách tả tơi
Em đến rồi đi trong giấc mơ
Anh đưa tay với em không chờ
Giật mình tỉnh thức anh lưu luyến
Cố níu vòng tay ôm thẫn thờ
Em có biết không lâu lắm rồi
Anh thèm tiếng hát đọng bờ môi
Khi em nhõng nhẽo lời hờn dỗi
Hay bắt anh đền thơ tình thôi
Từ lúc em đi cho đến giờ
Anh không còn viết những vần thơ
Nồng ấm yêu thương như ý muốn
Có chăng chỉ còn giấy bơ vơ
Em hỡi ! nơi nào hãy cố vui
Cố vơi nhung nhớ lẫn bùi ngùi
Em nhé! đừng rơi giọt lệ cuối
Dấu yêu ngày cũ cố chôn vùi
BT