ngày máu đỏ
buổi sáng lên xe đến trường trí óc còn miên-man suy-nghĩ đến em như một hòn đảo xa đìu-hiu bên biển cả.
đêm hôm qua bóng tối là hung-thần vồ đến hành-hạ thân-thể của anh và dung-nhan của em mãi mãi là thiên-đường cho anh sùng bái.
ngày máu đỏ của tuổi trẻ đã khuất xa hằng ba mươi năm mà những bi-kịch của cuộc đời đã chất chồng lên hai màu tóc.
người tình ơi, người tình ơi, hạnh-phúc quá mong-manh ta cho nhau những ngày ân-ái mặn nồng để đôi môi hồng đào tô son cho cuộc đời héo-hon của anh, của em, không biết ngày mai còn lại....
cuộc tình nầy đam-mê cho anh quên đi đời sống quay cuồng dã-man như con thú dữ, thảm-kịch vẫn xãy ra hàng ngày, người hành-khất đi xin từng miếng ăn và ngôi trường học vẫn bị dội bom.
chiếc xe hoa đám cưới đi ngang buổi chiều thứ bảy anh không nghe tiếng giáo-đường vọng chuông, chỉ có tiếng kêu kíng-coong của hạnh-phúc bé nhỏ thì-thầm bên người tình còn say ngủ.
thiên-thần ơi xin cho chút niềm vui để anh lây-lất trong cuộc đời với bầy dạ quỷ, thiên-thần ơi xin cho anh chút hạnh-phúc nhỏ-nhoi với nụ hôn em nồng ấm, để anh còn anh đây với cuộc thế lẻ-loi ...
nguyễn triều anh tâm
adelaide australia