giấc tương phùng
Ba đào sóng nộ, tơ hồng vỡ,
Cuồng phong dạ vũ, bóng nhạn bay.
Năm tháng cô phòng dễ ai thấy,
Đêm ngày chiết tự bày sự thơ...
Người mơ khóc những cuộc thương vay,
Một góc tương tư vạ trong lòng.
Âm thầm vọng tây, chiêu hồn sống,
Tưởng sẽ quên đi nỗi nhớ dài.
Vì ai nên một ả sương khuê ?
Đầu xanh mà vùi nơi tạp thế.
Cánh chim rã rời thêm gió bạt,
Chẳng buồn theo một lối quay về.
Êm đềm lớp sóng Volga ấy,
Vẫn nặng hơi ấm người thân thương.
Dẫu ngàn thiên lý, ngàn thu cách,
Còn buộc đời nhau giấc tương phùng...
TS 24/4/2005