nhiều lúc buồn bạn
Một đứa con trai
vài đứa con gái
muốn yêu muốn hái muốn cái của đời
anh đến thăm em buổi chiều đó
lúc mặt trời còn ngó mây đang bay
bàn tay mân mê nỗi buồn
và ngón tay thẫn thờ hở khép
cồn cạo khi thèm muốn dòng nước lòng âm tuôn
mờ nhạt ở thiên đàng anh muốn di ngôn
em nằm đó anh cuối giường
màu xanh màu hường anh chẳng quên
màu đen màu trắng làm anh điên
không tiền thì mình khổ và ngỡ như tù dày
bàn tay dính lửa để vui một ngày
để mệt một giờ khó quên
nhưng không quên được một đứa vì em
Mà anh buồn!!