cây khô ko thể đâm chồi
Tình yêu muôn thuở ngọt ngào
Nhưng khi vấp rồi mới biết rằng đau
Tình đầu như một nhát dao
Làm em đau mãi những ngày tháng qua
Ngày xưa có lắm ngọc ngà
Bây giờ dõi ánh trăng tà lẻ loi
Thời gian thoắt bóng đưa thoi
Muời năm có lẽ bồi hồi nhớ mong
Thuyền nào đưa khách sang sông?
Thuyền nào chở lại mộng lòng cho ai?
Chẳng còn nữa lệ ngắn dài
Em giờ cứng cõi theo ngày tháng trôi
Cây khô ko thể đâm chồi
Nên nguời đừng trách sao tôi hững hờ
Nợ duyên nhiều lắm tình cờ
Rồi nguời sẽ gặp nguời mơ thôi mà
Đời tôi như một bài ca
Viết rồi đoạn kết cánh hoa phai tàn....
Thuyền nào đã có nguời sang....
Thuyền nào để lại -dở dang một nguời.....