bài ru hồn mình
Sợi buồn thả nhớ du thân
Tóc em huyền sử xa dần nẻo anh
Cuộc tình thoáng mộng bay nhanh
Mắt nai biêng biếc màu xanh ngỡ ngàng
Chân xuôi bước ngựa mênh mang
Hồn chuông tiếng vọng mênh mang lối về
Ơi ! Vành tang trắng si mê
Sầu lên lá cỏ mộ bia lạnh lùng
Gió hoang vu cõi lòng không
Quê hương ở đó vô cùng buồn tênh
QB