định đi ngủ...
Định đi ngủ nhưng hồn nhung nhớ quá
Đành ngồi chờ, may lỡ có em lên
Anh sẽ ca vọng cổ bắt em đền
Sao đi vắng bao nhiêu ngày biền biệt
Để trái tim cứ nhắc hoài tha thiết
Thương thương ghê, mà chẳng nói được đâu
Nói rồi sao, chao động mối duyên đầu
Anh sợ lắm thôi cứ vờ giả tảng
Không nói thẳng, nhưng chút hồn lãng mạn
Và lời thơ chan chứa gởi về em
Trái tim em thông cảm chút êm đềm
Gõ đều nhịp cho rung hoài hy vọng
Em bên đó, đàn ca, hay cũng ngóng
Đọc bài thơ mơ mộng của người ta
Thấy vui vui, sao thương quá đi hà
Thôi mai mốt đền bù anh đấy nhá!
Nguyên Đỗ