song phương
Trúc Phương lại gặp Như Phương
Song Phương thi sĩ đi đường mùa thu
Sáng nay trời hết sương mù
Con đường thơ mộng gió vù nhẹ bay
Lá vàng se sắt lung lay
Có nàng từ giã để bay theo mùa
Sợi vàng nắng rủ gió đưa
Lá bay đi khắp đón đưa hai nàng
Con đường tràn ngập lá vàng
Song Phương lòng mãi mênh mang nhớ gì
Một người mang mối tình si
Một người lo lắng biết đi lối nào
Hồn thơ như giọt mưa rào
Rơi hòai rơi mãi dạt dào tình mơ
Thả hồn trôi với giòng thơ
Biết đâu biển nhớ đợi chờ gọi ai
Nguyên Đỗ