người ði một thủa… nghẹn lời
Người đi nhà vắng im lìm
Tim tôi tan vỡ đắm chìm biển sâu
Người say bọt sóng sang giầu
Mặc tình tôi tựa mưa ngâu giữa đời
Dập vùi… giá lạnh… chơi vơi…
Gánh gồng nhung nhớ rã rời xác thân
Người đi lòng có phân vân?
Hồn tôi tâm niệm những vần thơ đau
Xứ người tình chóng phai màu
Luật người lạc lõng… Giết nhau nửa vời…
Người đi giọt lệ nào rơi ?
Tôi giang tay đỡ một thời lỡ yêu
Hành tinh này quá cô liêu
Chia tay vội vã muôn điều xót xa
Giận hờn cháy xém tình ca
Giá băng cảm xúc phong ba mịt mù
Tôi đâu phải kiếp duyên tu
Nhà cao… đơn lẻ… Ngục tù… Người ơi
Người đi một thủa nghẹn lời
Tơ tình đứt đoạn… Rối bời tháng năm.
Vũ Kim Thanh