Poem logo
Poem logo

hàng me xanh

Hàng me có tự bao giờ,
Xanh hai lối nhỏ đợi chờ đêm đêm.
Và em đứng đó chiều êm,
Bên ngôi quán nhỏ không tên bảng hờ.
Ðể tôi vơ vẩn làm thơ,
Nghe thành phố thở trên bờ mi ngoan.
Em bàn chân rất dịu dàng,
Theo tôi xuống phố ngắm hoàng hôn rơi.
Ngắm hoa dại mọc lưng đồi,
Em thường hỏi nhỏ mây trời về đâu.
Ngại ngùng ta mãi nhìn nhau,
Bình yên khuấy động không câu giã từ.
Dòng sông quyện lớp sương mù,
Phải chăng con sóng đến từ đại dương.
Vẫn con phố đó con đường,
Em qua trăm buổi nhạt thường bước chân.
Tôi đi tôi đếm trăm lần,
Mà sao bối rối khi cầm tay em.

1 tháng 9, 1995
Nguyễn Phan Nhật Nam

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm