tiếng pháo năm xưa
Tiếng pháo giao thừa về
Râm ran ngoài đầu ngõ
Khói xanh nhòa sắc đỏ
Gợi buồn nhớ miên man…
Ngày ấy …Ước mơ gì
Sánh vai anh nghệ sĩ
Con đường tình ta đi
Hoa bướm ghen thầm thì
Ngày ấy…Quá rộn ràng
Pháo cưới rập rồn vang
Xe hoa về tới xóm
Ngẩn ngơ bao nhiêu chàng
Em cười…Tươi mầu nắng
Em hát… suối thơ lan
Cung đàn anh gợn sóng
Ôm tình em…Trăng vàng.
Quê anh hoa Phượng nở
Ðỏ thắm trời Hè sang
Quê em sông Hồng cuộn
Rực phù sa mênh mang…
Bên nhau mùa biển động
Tình yêu sao chứa chan
Anh đem thơ vào mộng
Hoà âm lên phím đàn…
Nhưng nào ngờ duyên kiếp
Cũng bạc màu thời gian
Nghiã đá vàng pha khói
Loang đầy dòng nghiệt oan
Em dong thuyền tách bến
Nổi trôi trong gian nan
Anh ôm sầu gom góp
Lòng sông ánh trăng tan…
Anh trông mây ngóng gió
Thuyền ơi đừng đi xa
Trên bến đời giông bão
Gọi tên em thiết tha
Anh giang vòng tay đón
Muôn tình thương bao la
Sao em đành xa vắng
Ðể ngày xanh xót xa
Ðêm nay giao thừa về
Ngoài kia pháo xôn xang
Tung toé màu kỷ niệm
Phảng phất hương bẽ bàng
Chuyện tình ngày xưa ấy
Héo dần trong hồn hoang
Dư âm ngày hôn lễ
Buồn hơn xác pháo tàn…
Vũ Kim Thanh