nụ hoa thơ tình ái
Đêm dạ vũ dập dìu ta tâm sự
Cuộc đời em rất độ lượng vị tha
Phải chăng em là Phật mẫu, Đức Bà
Đến phù trợ kẻ tật nguyền khốn khó
Em từ tốn mỗi người một kiếp số
Tự căn tu từ kiếp trước tiền duyên
Nhân quả thôi chứ chẳng phải em hiền
Em nhận lãnh cho mau qua nghiệp chướng
Thế kiếp trước mình có gì nợ vướng
Tâm hồn anh chợt hướng mãi về em
Lửa đam mê rực đỏ cháy trong tim
Tại màu đỏ áo em mang tiệc cưới
Làn da mịn, đôi vai trần mát rượi
Ta dìu nhau trong tiếng nhạc đêm qua
Vì bất ngờ anh chẳng có sẵn hoa
Anh ngâm nhỏ nụ hoa thơ tình ái
Nguyên Đỗ