lệ trăng
Trăng sầu ai Trăng khóc ?
Trăng nửa vành nghiêng chao.
Ta vì ai nghẹn uất?
Nửa cuộc đời hư hao!
Gió se se nhuốm lạnh
Mưa lất phất hồn mê
Giọt sầu đông mặn đắng
Tiếng nấc Trăng não nề!
Khung trời yêu năm cũ
Thấp thoáng ai tìm về
Bên Trăng òa vỡ khóc
Đắp bồi những đầy vơi.
Vòng tay ôm hờ hững
Mắt xa nẻo vô chừng
Lời yêu thương chợt mất
Nước mắt Trăng rưng rưng...
TA
Tháng mười ngày mười bốn năm hai ngàn lẻ năm