thoáng đâu đây êm ái tiếng chuông chiều
Mùa thay lá đi giữa rừng hoang dại
Em ngẩn ngơ tìm lại một bóng hình
Anh huyền thoại nên tìm hoài không thấy
Kỷ niệm chập chờn anh có biết không
Con đường đó gieo chi sầu điên đảo
Cơn mê nào chếch choáng tận trời sao
Em lầm lủi từng bước đi rất nhẹ
Nghe mơ hồ sương lạnh chạnh hồn đau
Chợt tiếng kêu trên cành cây xa tít
Con chim non lạc bạn khóc gọi đàn
Tia nắng sớm len vào từng kẽ lá
Em mủi lòng đời đầy dẩy trái ngang
Nhiều suy nghĩ tâm tư giao động mạnh
Đời hoang mang trong những ngõ đường cùng
Trời trong sáng sao lòng em tăm tối
Bến bờ nào thuyền mãi mãi lênh đênh
Em đi tới sao lối về cứ ngược
Em đi tìm hạnh phúc thấy khổ đau
Thèm yên tĩnh nhưng tâm thần ray rức
Câu hỏi này ai giải nghĩa cho nhau
Chiếc lá vàng nhẹ rơi trên tóc ngắn
Nghe êm đềm tiếng Mẹ gọi thương yêu
Hạnh phúc trong tay sao ta không nắm giữ
Thoáng đâu đây êm ái tiếng chuông chiều
Paris 13 Nov. 2005
Tôn Thất Phú Sĩ