thơ lạc
Vần thơ uyên ương
Như khói như sương
Nợ duyên định mệnh đưa đường
Trăm năm một nhánh sông tương hai đầu
Thả trôi nỗi sầu
Kẻ ở giang đầu
Người nơi giang vĩ biết đâu
Thơ chìm mất giữa giòng sâu im lìm
Những lời của tim
Tựa vết chân chim
Vỡ tan bọt nước nổi chìm
Buồn rơi, sầu rớt, lặng im nghẹn lời
Hồn thơ rã rời
Ý thơ chơi vơi
Hồn chìm, ý lạc trùng khơi
Thấp cao theo sóng rối bời bài thơ
Con chữ ngẩn ngơ
Nhìn nhau thẫn thờ
Lạc rồi khẽ bảo nhau chờ
Xót cho con chữ thương thơ đau lòng
Tình ý long đong
Nổi trôi giữa dòng
Biển đời mưa, gió, bão, giông
Những bài thơ chở nỗi lòng ... lạc nhau.