nàng thảo ly
Em từ đâu tới đất này
Để lòng ta lỡ đổi thay mất rồi
Nhẹ như lá mỏng mồ côi
Chao nghiêng xuống một khoảng đời của ta
Dịu dàng như giọt thu ba
Long lanh khoé lệ Ngân Hà thả rơi
Để ta lòng mãi chơi vơi
Trời đêm thổn thức - tình lơi lơi buồn
Em về trăng cũng về luôn
Lả lơi cánh lá thu buồn heo may
Tình nào như tỉnh như say
Hồn nào đong cạn lưu đầy hư hao
Suối tiên ta mãi ước ao
Ngắm trông trăng ghé thủa nào bên em
Nhìn xem gót nhẹ như tiên
Nàng vung tay múa hoa liền ngát thơm
Dặt dìu vũ điệu thần tiên
Bồng Lai là đó duyên tiên đất này
Ta về tình mãi đong đầy
Hồn ta tưởng đã ngất say mất rồi
Hữu duyên tương ngộ bồi hồi
Sâu trong tâm tưởng muôn đời Thảo Ly