nhỡ nhàng
      
      
      
      
        Nắng mưa nên biển lúa vàng, 
Cho anh gặt nắng, cho nàng phơi mưa . 
Đôi mình đi sớm về trưa, 
Anh chưa có vợ, em chưa có chồng ... 
Quen nhau từ buổi chợ đông, 
Tìm nhau giữa hội làng trong đêm chèo . 
Đầu mày cuối mắt xiêu xiêu, 
Anh về em cũng muốn theo anh về ! 
Nói ra đường đột anh chê, 
Sao anh chả nói câu gì với em ?.... 
Em về tơ tưởng đến duyên, 
Em tơ tưởng mãi, rồi em lấy chồng ! 
Cái hôm pháo đỏ rượu hồng, 
Hay tin người ấy sang sông, bỏ làng ! 
Mùa đông nắng úa mưa tàn, 
Vì ai mưa nắng nhỡ nhàng cả đôi ?