mùa xuân, lại gửi long ân
Người tử bỏ rượu lên non
Chiều sông quạnh vắng,
Nước buồn chảy xuôi
Vắng người, mây trắng ngừng trôi
Quê hương đâu có cuối trời, vẫn mong
Mười năm lẻ, nát tang bồng
Rêu phong hồ thỉ - cũng xong một thời
Lưu thân ngày tháng tả tơi
Theo mây phiêu bạt, đổi dời quẩn quanh
Nghìn đêm xót mộng không thành
Ngổn ngang tâm sự, tóc xanh rối bời
Ðâu đây nghe lạnh tiếng cười
Trên non, ngươi có thấy đời quạnh hiu.
Lan Đàm