trăn trở...
Lòng ta ngàn nỗi nhớ
Tí tách giọt mưa rơi
Mưa cứ mãi nhiều lời
Đêm dài sao trăn trở
Nghẹn ngào trong hơi thở
Ngóng mãi giòng thơ quen
Chuyện tâm tư ... như hè phố không đèn
Tối đen.
Linh hồn đang đi đêm ... bơ vơ chiều nắng đẹp
Từng chặp canh khuya, từng ánh mắt nhìn
Con đường trở về lát gạch ô vuông
Và ngã tư đường chia hai ý nghĩ
Tôi xin dâng bài thơ buồn muôn thế kỷ
Lén trao thôi chả dám ước ao gì
Chỉ bâng khuâng sầu đọng bước chân đi
Của những lần trở về gò má đỏ
Của những lần linh hồn mình nói nhỏ
Hay chơi vơi trong khói thuốc ngại ngần
U buồn phủ kín gót chân
TNP