giông bão ngang vai
Giông bão nào trên lối em về
Đường cỏ gai dầy, sắc
Khúc xạ hoàng hôn nghiêng bóng chiều mê hoặc
Những cánh buồm xa
Trầm vào cơn lặng
Biển bạc xanh nhún nhẩy dưới chân đồi
Bàn tay của gió
Lạnh lùng
Xua vẫy mây trôi
Hình ảnh khuất chìm của nửa chiếc cầu lửa đỏ
Những người đến rồi đi
Đông giăng màu đổ vỡ
Cặp tình nhân nhỏ bé sát bên
Nhập nhòa dưới ánh mặt trời
Hải âu, peliccans, xao xác rã rời
Alcatraz, đảo tù nhân nổi trôi
Vịnh chìm trong cô đơn tiếp nối
Em về
Giông bão không ngừng trên lối
Tiếc một vừng sáng
Từ lâu rồi không đến nữa
Mây vắt vẻo
Chơi vơi
Xa xôi
Một cây ngô đồng lạc lõng
Lặng thinh
Tự mình làm rơi chiếc lá
Hôm nay
Trên lối em về, nhiều giông bão quá
Tiếng gầm gừ báo hiệu một tia chớp vô tình
... Ai đó muốn quên ?
... Ai đó đi tìm ?
Mùa đông
Trời chiều
Hoàng hôn
Tê tái
Giông bão về, giông bão ngang vai !
KPY