oan ức (xướng họa)
Chân thật hay không ở tấm lòng
Bắc - Nam đâu cũng một trời đông
Bên này em đợi đôi dòng nước
Nơi ấy người chờ mấy nhánh sông
Lời nói là vì quen phải thế
Tiếng cười cũng vậy chỉ tình không
Người mà có trách em đành chịu
Ôm nỗi oan khiên trải kín phòng...
Giải oan
Oan ức em mang tận cõi lòng
Ai từng cảm lạnh gió mùa đông
Nỗi oan mới thả trên đầu suối
Ấm ức vừa trôi dưới bến sông
Khách sáo chỉ vì không lấy có
Khiêm nhường đích thị có như không
Có đâu dám trách lòng sơn nữ
Đem cả trời thơ họa khắp phòng