phố thiên thanh
Em thả xe một vòng đường phố Phố thiên thanh anh muốn đứng chờ Không thấy anh ... ừ ... thì cũng được Chứ đừng quên hoa cỏ vu vơ Em thả xe một vòng là lụa Môi cũng thơm và mắt cũng trong Anh cũng nhớ và tim say cũng đắm Tóc mùa thu ướp lấy hương trầm Hoa chảy suốt một dòng thành suối Cây hoan ca lá trổ mã thêm xinh Anh ngây ngất đón hương trời lộng lẫy Nhìn mây ngon như một giọt tình Em thả xe trên tháng ngày trái đất Gọi cho anh thức giấc sớm mai này Anh sắm lại niềm vui trong đáy mắt Chợt giận người sao ... nước đổ lá khoai Kiện một người như kiến kiện củ khoai Sao nỡ để kiến đi về lẻ bóng Khoai chẳng hỏi chẳng han chẳng nghe ngóng Kiến ... ừ ... ừ... có một tấm lòng Em thả xe phố xá lòng vòng Anh bắt chước cũng lòng vòng phố xá Nếu tức mình em cứ về méc má Tại vì anh ! Tất cả vì anh ! Tại vì anh nên bốn mùa gió lộng Phố thiên thanh có kẻ đứng chờ Tại vì ... trời nên đất này bao rộng Gặp một người ... yêu ... từ độ ngu ngơ ...