bớt một đơn sơ
điên mơ hôm đó nhặt trăng sầu
bỏ vào trong đẫy bước đi đâu
nước theo chao sánh thơ rơi chữ
xin em một vốc bọt tâm cầu
tôi dối lòng tôi chẳng nhớ đâu
bướm trắng bay theo ở trên đầu
đang đòi kinh điển em thương nhớ
một lá một thư một nỗi sầu
đêm tình hòa mực tay viết chữ
mở trang hương cảo đợi dưới đèn
giòng kinh trôi sạch đời áo mão
ta hái trăng sao xưa rối ren
đi bộ về xa đụn cát mềm
ngôi sao chết sững giữa màn đêm
tương tư thành bão trong biển nhớ
một cụm san hô mầu nhá nhem
mai đây còn áo cuốn mây thềm
bụi thong thả dấu vết thơ em
gã say bất định đi vào đất
ngả giấc tịnh an vĩnh hằng đêm