mắt ấm
      
      
      
      
        Mắt ấm 
Có lúc vô tình quên tiếng cười em 
Dành tặng nhau trong bộn bề cuộc sống 
Không nghe tiếng thở dài dấu sâu khuy vắng 
Lá hao gầy cúi mặt khóc buồn mưa... 
Có lúc vô tình quên khúc hát đò đưa 
Thuở dưới trăng chung đời tiếng thở 
Ta đã hát mênh mông triền thương nhớ 
Bỏ sau mình quãng vắng những mùa Đông 
... Ta vô tình để em giữa mênh mông 
Nỗi cô đơn... nỗi đợi chờ khắc khoải 
Dấu năm tháng trong dáng gầy bươn chải 
Khâu nỗi buồn thành áo đắp tình yêu 
Không em ơi... phía trời mây viễn xứ 
Nhớ sông thương thuyền biết lỗi quay về 
Và chim chóc hay tin mùa đã nụ 
Cho một sớm hương nồng thơm ngát bến bờ em