hồn thơ chết
Từ vạn cổ trăng đến đi vẫn biết
Hoa xinh tươi hương sắc đủ thiếu hồn
Nụ tình ươm kết trái sầu một kiếp
Lạnh hồn thơ hoang phế vết môi hôn
Bong bóng tình tan giữa vùng biển động
Bóng cùng ta tim vỡ mạch tình đau
Thơ vẫn đó nhưng hồn thơ đã mất
Đời vô thường, cát bụi, chuyện bể dâu.
TTL