sầu lẻ bóng
      
      
      
      
        Tựa mái rèm thưa mắt dõi trông 
Canh khuya vò võ xuyến xao lòng 
Chiếu chăn lạnh lẽo sầu gia biến 
Hương phấn phai tàn hận quốc vong 
Hiên lạnh gió lùa , trăng chếch bóng 
Ðèn khuya bấc lụn , lệ đoanh tròng 
Người đi mấy nẻo đường thiên lý 
Quên lối quay về đã mấy đông !