vì cái chữ
Vì cái chữ
Kiếp văn chương
Nặng nợ
Nghe người này
Thấy kẻ nọ
Ăn thua
Kiếp làm dâu
Nào có phải là vua
Mà xàm tấu
Mà khoa gươm
Múa chữ
Ta chân đất ăn lộc đền văn tự
Nhặt từng lời, từng chữ xỏ làm câu
Đem lá thu gom góp gắn muôn màu
Và mớ chữ hóa thân thành cánh bướm
Vì cái chữ
Nợ duyên còn luộm thuộm
Tưởng nhân tình thế thái
Cũng như ta
Có ngờ đâu
Vì chữ
Cũng phiền hà
Mang gánh nợ
Hở chút là bị tố
Vào thi nghiệp không khéo rồi phải khổ
Việc không tròn, bè bạn cũng lánh đi
Chút văn thơ, nào có thá việc gì
Vui giây lát
Cũng làm trò... rõ khéo!