hoài hương
Viễn xứ đông về trắng tuyết bay
Ngóng về quê cũ dạ ai hoài
Thương đồng lúa biếc mơn man gió
Nhớ góc trời xanh bảng lảng mây
Mẹ bước lom khom bên lũy trúc
Em về thấp thoáng dưới nương cây
Còn đâu nắng ấm trời quê mẹ
Nhớ quá đi thôi, lệ chảy dài !