vọng lữ khách
Thân họa: Hoài Hương của Bạch Loan
Quê mình hạ đến nắng hoa bay
Mẹ đợi bên hiên nhắc, trông hoài...
Một đứa con xa miền sương gió
Dõi theo én nhạn khuất chân mây
Năm dài tháng tận không thể đợi
Quãng ngắn đời người, mẹ bỏ đây!
Hỡi người lữ khách bao giờ sẽ...
Qùy bên mộ mẹ: chuyện ngắn dài.
(niềm riêng)