cháo cá bóng kèo rau đắng
Ta ăn tô cháo cá bống kèo, rau đắng Và bỗng dưng sực nhớ miệt vườn Con rạch nào tuổi thơ ta tắm Mé sau hè rau đắng mọc xanh um Đang Sài Gòn chợt gặp quê hương Trong nóng hổi món ăn dân dã Ta đi xa vẫn nhớ vẫn thương Con sông nhỏ, miếng vườn, mảnh ruộng Cám ơn ai đã cho đời món ăn Quê mùa vậy mà ngon quá thể Cả quê hương chứa gọn trong một bát thôi Suốt đời người muốn quên chẳng dễ. DMT - 4/12/1994