paris, tháng sáu !!
Tháng Sáu vừa về đã ướt thơ
Paris lành lạnh... thoáng thẫn thờ
Thiên Thu nức nở bên chiều vắng
Có một nỗi buồn theo giấc mơ
Em nhắc nắng vàng với áo đan
Anh đem nhốt chặt giải tơ mành
Không dám gieo chi vần thương mến
Ngại ngùng em bảo: mộng miên man
Sớm này sương đọng giọt bờ vai
Anh hái trao em nhánh hoa Lài
Mong chút tâm tình theo cỏ dại
Giữ lại đôi lời trong gió mai
Em có đi về lối cũ không
Tình không... không đặng... ngập cõi lòng
Kẻ ở người đi buồn năm tháng
Anh tự giam mình... mãi chờ trông
Hoàng Thy Mai Thảo