phải vì mình đã yêu nhau quá vội
Gió vẫn hát hoài những bản tình ca Qua những con phố ngoằn ngoèo như cuộc sống Không có bão mà biển triều dậy sóng Anh xa rồi phải không anh yêu Muốn nói thật nhiều Muốn nói bao nhiêu Nhưng tất cả rồi em đều không thể Ơi nỗi nhớ sao cứ dài đến thế Mùa đi qua vẫn cứ cồn cào Phải vì mình đã yêu nhau quá vội Nên xa rồi cũng chẳng hiểu vì sao...