biển buồn rồi, em
Em ơi, Biển chiều nay bão tố Dâng ngập lòng, ngút mắt đớn đau Biển xa khơi thăm thẳm một màu Đang gào thét, cồn cào, dữ dội Biển hiểu lắm, bởi tình yêu nông nổi Nên Người ấy lặng thầm giấu đi nét Xuân tươi Bao yêu thương, tha thiết mặn mòi Lại câm nín trước tình yêu quá lớn Nói gì đây bởi tình yêu mơn trớn Khoảng cách len vào chia hai đứa mỗi xa !